Cuộc đối thoại giữa The Highball với anh chàng barista của chuỗi cafe Every Half này xoay quanh hành trình đi tìm bản thân mình thông qua những hương vị và cách anh chàng đưa đam mê vào công việc hàng ngày của mình.
Ngoài ra, anh chàng này cũng sở hữu một phong cách thời trang khá thú vị, hãy cùng lắng nghe những chia sẻ của Trung Nghĩa với tạp chí nhé!
Chào Nghĩa, bạn có thể chia sẻ đôi chút về bản thân mình cho độc giả của tạp chí được không?
Xin chào The Highball, mình là Trung Nghĩa, mình sinh năm 1999 ở Bảo Lộc. Hiện tại mình đang sinh sống ở Sài Gòn và làm việc hàng ngày tại Every Half Coffee Roasters.
Bạn đã đến với cà-phê như thế nào?
Mọi thứ bắt đầu vào năm 2021 khi đó mình đang đi làm cho một công ty tổ chức sự kiện thì dịch Covid bắt đầu bùng phát. Mọi thứ bỗng ngừng lại hoàn toàn và mình quyết định về Bảo Lộc sống.
Trong một lần ngồi uống cà-phê cùng bạn bè, mình được nghe mọi người chia sẻ về câu chuyện văn hoá cà-phê của Việt Nam và những lí tưởng, đam mê của họi khi mong muốn đem cà-phê của nước mình ra thế giới. Mình thích quá thế là xin đi theo làm việc thử một trang trại trồng cà phê.
Lúc đầu mình chỉ nghĩ là “thôi thì đang dịch, cũng không biết làm gì, thử làm cho vui rồi biết thêm này, thêm kia”, ai ngờ từ đó mình theo đuổi ngành này cho đến bây giờ luôn! (Cười!)
Hiện tại công việc của bạn tại Every Half là gì? Bạn có thể kể thêm về công việc hàng ngày của bạn không?
Hiện tại công việc chính của mình là Barista và Roaster Trainee tại Every Half. Hàng ngày mình sẽ đứng quầy, pha chế nước cho khách, sau đó hết ca mình sẽ ở lại để học thêm về rang cà-phê và hỗ trợ đóng gói hàng hoá cà-phê cho đối tác.
Một ly cà-phê lý tưởng với bạn sẽ như thế nào?
Đối với mình thì ly cà-phê lý tưởng là ly cà-phê khiến mình cảm thấy thoải mái nhất, không đặt nặng quá nhiều thứ hay mong cầu về nó bất kỳ điều gì, nó làm mình tận hưởng và không phải nghĩ ngợi nhiều.
Nghe có vẻ hơi kỳ lạ, nhưng đối với mình, một ly cà-phê lý tưởng ở trong những ngữ cảnh khác nhau sẽ có những định nghĩa riêng.
Một ly cà-phê lý tưởng khi mình đang làm việc tại quán, với đầy đủ thiết bị và yêu cầu chuyên môn có phần cao, sẽ khác với ly cà-phê lý tưởng khi mình đang ngồi trong rừng, ở giữa thiên nhiên và mọi thứ trở nên đơn giản hơn rất nhiều.
“Mối lương duyên” của Nghĩa với whisky xảy đến như thế nào? Có kì lạ không, hay với Nghĩa giữa cà-phê và whisky có những sự liên quan với nhau?
Gọi là “mối lương duyên” thì cũng đúng!
Hôm đó mình còn nhớ như in là vào một tối tháng 11 năm 2021 mình đang sống và làm việc ở một trang trại cà-phê ở Lạc Dương, Lâm Đồng. Ngày hôm đó thời tiết rất lạnh, và mình có một vài người bạn lên thăm.
Tối đó bạn mình đem theo một chai rượu whisky, đó là chai Lagavulin 16. Đêm hôm đó mình và ba người bạn nữa ngồi bên bếp lửa và uống hết cả chai.
Mình cứ nhớ mãi cái hương vị của khói, của gỗ cháy, cùng với vị mặn của biển. Lưu luyến mãi thôi. Thế là sau đó mình tìm hiểu thêm về whisky và “sập hố” luôn từ đó! (Cười!)
Đối với mình thì cà-phê và whisky đều có những hương vị mà mình muốn tìm kiếm và học hỏi. Cà-phê là công việc, đam mê và cả tình yêu dành cho nó. Còn whisky lại là thú chơi, là cái “chữa lành” cho mình.
Bạn có thể chia sẻ thêm về dự án For Wandering Souls (FWS) của mình cho độc giả chứ?
FWS là một dự án cá nhân của mình, ban đầu ý định của mình đơn giản là dùng mạng xã hội để kể về hành trình đi tìm kiếm những chai rượu của mình, cũng như chia sẻ cho những ai quan tâm đến câu chuyện về lịch sử của các nhà máy chưng cất. Mình mong muốn thông qua đó sẽ giúp mọi người hiểu hơn về những chai whisky mọi người đang uống và giá trị của chúng.
Sau đó mình nghĩ nếu chỉ kể không thì chưa đủ, nên mình đã thử làm những buổi pop-up gặp mặt, mời bạn bè và những ai quan tâm cùng ngồi lại với nhau để mọi người có thể đến, tận tay uống và cảm nhận. Bây giờ thì mình cũng đã có được một “homebar” (quán bar tại nhà) nho nhỏ để mọi người có thể đến lúc nào cũng được, không cần chờ tới “sự kiện” pop-up! (Cười!)
Chai whisky ưa thích của bạn là gì? Tại sao?
Chai whisky ưa thích của mình hả?? Haha câu này khó phết đấy! Vì mình thích khá nhiều chai, hơi tham lam! (Cười!) Nhưng nếu phải chọn một chai yêu thích để kể tới thì chắc là chai Lagavulin 16 đến từ vùng Islay. Một chai whisky khá đậm vị khói và mùi gỗ cháy.
Mặc dù là một chai whisky phổ thông thôi, giá không cao, nhưng nó có nhiều hương vị và kỉ niệm với bản thân mình lắm.
Như đã kể ở trên, mình được uống chai này vào một buổi tối khi đang sống ở trang trại cà-phê, đốt lửa nướng thịt và uống rượu, chính chai rượu này là “nguồn cơn” dẫn mình đến với whisky.
Thêm nữa là vì nó mang nhiều bị khói, mà ở Bảo Lộc quê mình thì cứ mỗi ngày khi chiều về, mọi người sẽ đối củi, khói bay ngợp trời, hương vị của chai whisky này làm mình nhớ tới những kỉ niệm và khoảnh khắc ấy.
Dường như bạn có một tình yêu lớn với việc đi tìm những hương vị và chia sẻ chúng lại với những người xung quanh mình. Bạn có kế hoạch gì trong tương lai không?
Mình đang khá thích thú với việc quay về hương vị nguyên bản và đào sâu tìm hiểu câu chuyện về nguồn gốc của chúng.
Vì mỗi hương vị đều khác nhau khi ở những hình thái khác nhau, ví dụ vị khói trong cà-phê sẽ khác vị khói trong whisky. Cũng sẽ không giống với vị khói của bếp. Nên mình sẽ cố gắng tìm hiểu sâu hơn và chia sẻ được càng nhiều càng tốt.
Kế hoạch tương lai mình mong muốn sẽ làm thêm được những buổi pop-up để mọi người gặp nhau, trải nghiệm và làm quen với các hương vị mà mình tìm được.
Trông bạn dường như cũng rất am hiểu thời trang và quan tâm đến những gì mình đang mặc, bạn có thể chia sẻ một chút về phong cách cá nhân của bạn không?
Phong cách thời trang của mình phần lớn bị ảnh hưởng nhiều bởi Hedi Slimane, hướng tới sự bụi bặm, phong trần và tính cách có phần “quậy phá”.
Gần đây thì mình có tìm hiểu thêm về đồ denim và phong cách vintage. Đối với mình thời trang luôn là một thứ gắn bó với cuộc sống này, nên mình hãy tận hưởng và tự do thử nghiệm nó. Đừng gò bó hay ép buộc bản thân phải theo một quy luật hay phong cách cụ thể nào.
Thời trang là để trải nghiệm, thoải mái và tận hưởng mà!
Vậy còn chiếc Vespa? Liệu có câu chuyện nào đằng sau chiếc xe này?
Mình đã thích Vespa từ lúc còn nhỏ rồi, nhưng lúc đó lại không biết nhiều về Vespa cổ, chỉ thích Vespa tay ga thôi (cười!). Sau đó có cơ duyên mình được bạn cho mượn chạy thử và lúc đó mình đã thấy “Wow!!! Mình đã hiểu tại sao nhiều người thích Vespa cổ tới vậy!”
Mình nghĩ những người chơi Vespa đều thích nó ở một hay nhiều điểm, nhưng với mình, điều khiến mình thích thú nhất chính là cảm giác vào số bằng tay, với mình nó rất đặc biệt, rất “đã”!
Mỗi khi bóp côn, vào số, lắng nghe tiếng “cạch” - sau đó là cảm giác lái, tiếng pô và tiếng máy kêu nữa. Mọi thứ vô cùng sống động.
Một ngày lý tưởng với bạn sẽ bắt đầu ra sao, diễn ra thế nào và kết thúc bằng việc gì?
Thường thì mình sẽ dành nhiều thời gian ở chỗ làm hơn, bắt đầu một ngày bằng một ly espresso mà mình thích, sau đó bắt đầu công việc.
Để nói một ngày lý tưởng với mình ra sao, thì mình tưởng tượng nó sẽ như thế này: pha cà-phê ngon cho khách, nói chuyện với khách và được họ lắng nghe, truyền đi những giá trị mà muốn họ hiểu được. Tối về ăn tối cùng với người yêu, như vậy là quá lý tưởng với mình rồi! (Cười!)
Cảm ơn Nghĩa rất nhiều về những chia sẻ của bạn với The Highball. Chúc bạn thật nhiều sức khoẻ và đam mê với công việc nhé!!!
Comments