Được xem như dòng xe "ít cổ" nhất trong các loại Vespa cổ của Piaggio. Người ta thường nhắc đến PX như một dòng xe dành cho người mới, dành cho tay mơ, dành cho ai đó muốn một chiếc xe cổ "lành", "dễ chơi" hoặc dành cho ai chưa đủ kinh tế để tiếp cận các dòng Vespa "cổ hơn".
Mà đúng thật là vậy, đó chính xác là lý do mà ngày trước mình lựa chọn chiếc Vespa PX này, lúc ấy mình cũng là người mới, tay mơ và tất nhiên, ít tiền (giờ vẫn thế). Nhưng sau 2 năm gắn bó, sử dụng chiếc PX hàng ngày, mình hiểu được PX có nét đẹp rất riêng và không hề phóng đại khi nói đây là chiếc xe có thiết kế "chuẩn" nhất của Piaggio.
"Chuẩn" ở đây là sự cân bằng giữa hai yếu tố thẩm mỹ và công năng. PX mang được vẻ đẹp tổng hợp của các thế hệ Vespa trước đó, và đem lại hiệu năng vượt trội mà các đời trước không thể có. Còn về ngoại hình, PX vừa mang nét cổ điển, vừa cứng cáp uy lực nhưng cũng cong những chỗ cần cong để đem lại sự quyến rũ đặc trưng của Vespa. Không phải tự nhiên mà PX trở thành mẫu xe kinh điển tồn tại suốt 28 năm từ 1978 đến 2006 mà không bị thay đổi về thiết kế.
Chiếc xe này mang lại cho mình cảm xúc khác hoàn toàn với các chiếc xe khác. Mình vừa có thể thong dong chậm rãi trên phố tận hưởng cảm giác vận hành một cỗ máy lâu đời, vừa có thể phóng thật nhanh trên các cung đường xa. Thậm chí mình đã từng tham gia một hành trình hơn 700km trong 2 ngày với các dòng xe phân khối lớn hiện đại mà không hề bị tuột lại phía sau.
Nói chung, mình yêu chiếc Vespa PX của mình.
Comments